Chuyện từ U19, U20…
Năm 2017 giải đấu được quan tâm, chờ đợt nhất Việt Nam chắc chắn phải là U20 World Cup diễn ra tại Hàn Quốc.
Sở dĩ được chờ đợi là bởi giải đấu này có sự góp mặt của U20 Việt Nam sau khi vào bán kết giải U19 châu Á trước đó, nhờ vậy có cơ hội tới tranh tài cùng những đối thủ hàng đầu thế giới.
Dưới sự dẫn dắt của HLV Hoàng Anh Tuấn dù thua cả 3 trận nhưng U20 Việt Nam vẫn ghi dấu ấn đậm nét trong lòng người hâm mộ, vì vậy tất cả đều tin lứa đội bóng này chính là nòng cốt của bóng đá nước nhà trong tương lai gần.
Thế nhưng, đến lúc này tuyển Việt Nam chỉ còn vài cái tên trưởng thành từ lứa U20 World Cup, phần còn lại dù chưa mất tích, giải nghệ nhưng hầu như không bật lên như đúng sự kỳ vọng từ người hâm mộ.
Trước đó không lâu, lứa U19 Việt Nam của Công Phượng, Tuấn Anh, Lương Xuân Trường… cũng từng làm mưa, làm gió và được người hâm mộ kỳ vọng cực lớn. Tuy nhiên cũng giống như nhiều lứa trẻ khác rốt cuộc cũng chỉ còn vài người đủ sức khoác áo tuyển Việt Nam.
Sau 5-6 năm, nhóm những cầu thủ U20 Việt Nam tham dự U20 World Cup nếu đi đúng lộ trình của sự kỳ vọng chắc chắc giờ đã phải là nòng cốt của ĐTQG, hoặc chí ít phải thuộc nhóm sao trẻ ở V-League…
Nhưng lứa cầu thủ U20 năm đó giờ đây chỉ có Quang Hải, Hoàng Đức, Đức Chinh, Hồ Tấn Tài còn toả sáng đúng như sự kỳ vọng, phần còn lại vẫn chưa bứt lên. Và U19 cũng chẳng khác là bao, khi nhiều cái tên rơi rụng giữa đường.
Vẫn biết con đường bóng đá chuyên nghiệp, rồi từ ngôi sao trẻ bật lên không dễ dàng, nếu chẳng muốn nói cam go, vô cùng thử thách và rủi ro nhưng sau vài năm tuyển Việt Nam chỉ dùng hơn nửa tá cầu thủ từ lứa trẻ U20 dự World Cup thực sự quá ít.
Tuyển Việt Nam không đủ mạnh hay ổn định dù vẫn còn tới 21/23 cầu thủ từng khoác áo U23 Việt Nam ở Thường Châu cho tới lúc này. Nhưng thực tế 4 năm qua HLV Park Hang Seo ít (hoặc không thể) lựa chọn dù nhiều cái tên phong độ đã bắt đầu đi xuống.
Từ câu chuyện nói trên để thấy rằng một nền bóng đá nếu như mỗi lứa tuổi không sản sinh ra vài cầu thủ đủ năng lực chơi cho ĐTQG (chưa cần xuất chúng kiểu Quang Hải, Hoàng Đức…) muốn vươn tầm thực sự quá khó.
Nói một cách đơn giản, tuyển Việt Nam chỉ có thể nghĩ đến tấm vé dự World Cup (như mục tiêu hướng tới) sau 4 năm nữa thì cần nhiều hơn, thay vì chỉ sở hữu trên dưới 30 cầu thủ sở hữu trình độ vượt trội so với mặt bằng chung như lúc này.
Thực tế có thể đôi năm nữa nhóm các cầu thủ trụ cột ở tuyển Việt Nam lúc này suy giảm phong độ, tuổi tác, chấn thương… trong khi lỗ hổng lớn phía sau lộ ra thì lấy gì mơ vé World Cup, dù rằng số lượng đội dự VCK thế giới có thể được mở rộng.
Vậy nên mới nói, muốn giấc mơ World Cup thành hiện thực bóng đá Việt Nam phải bước vào vạch xuất phát và chuẩn bị rất nhiều thứ như tài lực, nhân lực ngay lúc này may ra mới kịp.
Be the first to comment