Jack Grealish, chàng trai vàng của bóng đá Anh, luôn thu hút người hâm mộ bằng sự chân thật hiếm có. Dù là ngôi sao trăm triệu bảng tại Manchester City, gương mặt đại diện cho Gucci, hay nhà vô địch Champions League, Grealish vẫn giữ nguyên bản chất: một “Jack the Lad” tinh nghịch, luôn nở nụ cười ranh mãnh và sở hữu trái tim ấm áp.
Trong thế giới bóng đá đầy rẫy những ngôi sao lạnh lùng, Grealish nổi bật với sự thẳng thắn và cởi mở. Anh từng không ngại thừa nhận màn trình diễn “tệ hại” của mình trong trận chung kết Champions League với Inter Milan, ngay cả khi đó là đêm trọng đại nhất sự nghiệp. “Tôi không quan tâm,” Grealish lau nước mắt, “Đây là điều tôi đã nỗ lực cả đời.”
Tuy nhiên, sự tự ti cũng là điều gắn liền với Grealish kể từ khi anh gia nhập Manchester City với mức giá kỷ lục. Anh thừa nhận đã chơi không tốt trong mùa giải đầu tiên, và dù có đóng góp đáng kể hơn trong mùa giải thứ hai, Grealish vẫn thẳng thắn thừa nhận phong độ sa sút ở mùa giải thứ ba, bất chấp việc giành chức vô địch Premier League.
Grealish vốn dĩ chỉ đóng vai trò “kép phụ” ở Manchester City.
Gần đây, Grealish đã bị loại khỏi đội hình tuyển Anh tham dự EURO 2024. Phản ứng của anh? “Sốc” và “thất vọng”. Sự thất vọng là dễ hiểu, nhưng liệu có thực sự “sốc”? Một cầu thủ tự nhận thức tốt như Grealish hẳn phải nhận thức được phong độ phập phù của mình trong thời gian qua, trong khi những Phil Foden, Bukayo Saka, Cole Palmer… đều có những bước tiến vượt bậc.
Kể từ khi khoác áo Tam Sư vào năm 2020, Grealish đã có 35 lần ra sân, nhưng hiếm khi thuyết phục được HLV Gareth Southgate. Anh chỉ được đá chính 15 lần, và bàn thắng quốc tế duy nhất là vào lưới Andorra và Iran.
Việc Grealish thường xuyên ngồi dự bị từng bị đem ra làm lý do để chỉ trích Southgate, cho rằng ông là một HLV bảo thủ, thiếu tin tưởng vào những cầu thủ ngẫu hứng, phóng khoáng. Thậm chí, có ý kiến cho rằng Southgate e ngại danh tiếng “trai hư” của Grealish, đặc biệt sau những lần anh bị bắt gặp tiệc tùng thâu đêm với nhóm bạn thân “The Avengers” gồm James Maddison, Ben Chilwell và Dele Alli.
James Maddison và Grealish đã cùng dắt tay nhau rời khỏi trại tập trung tuyển Anh.
Tuy nhiên, thực tế phũ phàng là cả bốn thành viên “biệt đội siêu anh hùng” đều không có phong độ tốt trong thời gian qua. Chilwell sa sút vì chấn thương, James Maddison chật vật tìm lại phong độ đỉnh cao, còn Grealish liên tục vật lộn với chấn thương và không thể hiện được nhiều trong màu áo Man City.
Pep Guardiola từng nhiều lần công khai yêu cầu Grealish cải thiện phong độ, thậm chí còn bóng gió về thái độ tập luyện của anh. Từ giữa tháng Giêng, Grealish chỉ được đá chính 8 trận trên mọi đấu trường, vào sân từ băng ghế dự bị 5 lần, và 9 lần không được sử dụng.
googletag.cmd.push(function() { googletag.display(‘div-gpt-ad-1717063155622-0’); });
Rõ ràng, Southgate không còn ưu tiên những ngôi sao ở câu lạc bộ lớn như trước. Ông đang sở hữu một thế hệ cầu thủ tấn công trẻ tài năng và giàu khát khao cống hiến. So với thời điểm dự World Cup 2018, khi chỉ có 4 cầu thủ Anh ghi trên 10 bàn ở Premier League, Southgate giờ đây có trong tay hàng loạt cái tên chất lượng như Palmer (22 bàn), Foden (19 bàn), Solanke (19 bàn)…
Sự xuất hiện của những nhân tố mới mẻ, giàu năng lượng như Gordon, Eze, Palmer… khiến Grealish thêm phần lép vế. Dù Southgate có thể ưu tiên sự ổn định, nhưng không thể phủ nhận sức hút từ những tài năng trẻ đang khát khao chứng tỏ bản thân.
Grealish cần sớm nghiêm túc nhìn nhận lại bản thân.
Grealish cần hiểu rằng việc bị loại khỏi tuyển Anh không phải thất bại nhất thời, càng không phải do mâu thuẫn cá nhân với Southgate. Anh cần nỗ lực hơn nữa để khẳng định bản thân trong màu áo Man City, để chứng minh bản thân xứng đáng là ngôi sao trăm triệu bảng.
Dù đã sở hữu bộ sưu tập danh hiệu đồ sộ, Grealish chỉ đá chính 55 trận ở Premier League trong 3 mùa giải. Phong độ của anh phập phù, thiếu ổn định, và chưa bao giờ thực sự tỏa sáng rực rỡ như kỳ vọng.
Có lẽ, Grealish phù hợp với vai trò “linh hồn” trong một tập thể nhỏ, như những gì anh đã thể hiện ở Aston Villa. Còn trong màu áo Man City, anh vẫn chỉ là “kép phụ” trong dàn sao hùng hậu. Dù được khen ngợi vì đã cải thiện khả năng giữ bóng, nhưng điều gì đó ở Grealish, sự tự do, hào hoa, bản năng tấn công bùng nổ từ thời còn khoác áo Aston Villa, đã không còn.
“Tôi chỉ nghĩ đôi khi nếu bạn không được thi đấu, bạn sẽ không cảm thấy tự tin,” Grealish từng chia sẻ. Có lẽ, anh đã đánh mất sự tự tin, đánh mất chính mình dưới thời Pep Guardiola.
Câu chuyện của Grealish cho thấy rằng, đôi khi, sự chân thành là chưa đủ. Để thành công ở môi trường đỉnh cao, bạn cần nhiều hơn thế: sự ổn định, khát khao chiến thắng, và trên hết là bản lĩnh phi thường để vượt qua thử thách, khẳng định giá trị bản thân.
(Bạn đọc: Quang Vinh)
* Bài viết thể hiện quan điểm cá nhân của bạn đọc.
Mời bạn đọc tiếp tục chia sẻ những bình luận, cảm xúc về các nhân vật, sự kiện, các giải bóng đá bằng cách email về [email protected]. Các quy định về cộng tác, vui lòng đọc tại đây.
Trân trọng,
Ban biên tập Báo Thể thao Việt Nam
<!–
–>
Be the first to comment